Sometimes When We Touch
------
You ask me if I love you
And I choke on my reply
I'd rather hurt you honestly
Than mislead you with a lie
And who am I to judge you
In what you say or do
I'm only just beginning
To see the real you
And sometimes when we touch
The honesty's too much
And I have to close my eyes and hide
I want to hold you till I die
Till we both break down and cry
I want to hold you till the fear in me subsides
Romance and all its strategy
Leaves me battling with my pride
But through all the insecurity
Some tenderness survives
I'm just another writer
Still trapped within my truth
A hesitant prize fighter
Still trapped within my youth
And sometimes when we touch
The honesty's too much
And I have to close my eyes and hide
I want to hold you till I die
Till we both break down and cry
I want to hold you till the fear in me subsides
At times I'd like to break you
And drive you to your knees
At times I'd like to break through
And hold you endlessly
At times I understand you
And I know how hard you try
I watched while love commands you
And I've watched love pass you by
At times I think we're drifters
Still searching for a friend
A brother or a sister
But then the passion flares again
And sometimes when we touch
The honesty's too much
And I have to close my eyes and hide
I want to hold ya till I die
Till we both break down and cry
I want to hold you till the fear in me subsides
Subsides
LỜI DỊCH
Những khi ta bên nhau
----
Em hỏi anh: "anh có yêu em"
Và anh trả lời trong tiếng nghẹn ngào ( )
Thà anh làm em đớn đau thật sự
Còn hơn trốn tránh em với lời nói dối quanh co
Và từ trong anh dõi theo
Những gì em làm hay nói
Anh bắt đầu nhìn thấy
...em - rất thật là em
Và những khi ta bên nhau
Bằng tất cả những gì thành thật nhất
Anh phải nhắm mắt đi và trốn tránh
Anh muốn ôm em đến hơi thở cuối cùng
Cho đến khi hai ta rời xa và nước mắt rơi
Cho đến khi nỗi sợ hãi trong anh dần chìm xuống
Tình yêu và tất cả những con đường tìm đến
Bỏ lại anh dằn vặt với niềm kiêu hãnh
Nhưng đằng sau lớp vỏ mong manh
Có một sự dịu dàng đang chờ đợi
Anh chỉ là một kẻ làm văn
Bị sa vào lưới sự thật của chính anh
Giống như tên chiến binh do dự
Quẩn quanh hoài trong tuổi trẻ của anh
Và những khi ta bên nhau
Bằng tất cả những gì thành thật nhất
Anh phải nhắm mắt đi và trốn tránh
Anh muốn ôm em đến hơi thở cuối cùng
Cho đến khi hai ta rời xa và nước mắt rơi
Cho đến khi nỗi sợ hãi trong anh dần chìm xuống
Có những khi anh muốn xa em
Và anh dìu em quỳ xuống
Có những khi anh muốn phá vỡ đi tất cả
Và ôm em mãi mãi không thôi
Có những khi anh hiểu được em
Và anh biết em đã làm tất cả
Anh đã thấy tình yêu dẫn đường em đến lạ
Và anh thấy tình yêu dắt bước em qua
Có những khi anh nghĩ hai ta như những con thuyền
Trôi hoài trên đại dương tìm bạn
Một người anh hay một người em gái
Rồi niềm đam mê vụt cháy dạt dào
Và những khi ta bên nhau
Bằng tất cả những gì thành thật nhất
Anh phải nhắm mắt đi và trốn tránh
Anh muốn ôm em đến hơi thở cuối cùng
Cho đến khi hai ta rời xa và nước mắt rơi
Cho đến khi nỗi sợ hãi trong anh dần chìm xuống
Chìm xuống
Thông tin thêm
1. Khi đọc đến những dòng chữ anh viết “ …suốt đêm qua không hề chợp mắt. Nói thật là rất buồn, buồn đến nỗi mà không thể nào buồn hơn được nữa…” thì tôi bật khóc.Cả đời tôi không bao giờ muốn làm cho những người tôi yêu mến phải đau khổ, vậy mà…
2. Tôi giận bản thân mình ghê gớm vì chính tôi cũng không xác định rõ cảm xúc của mình là như thế nào nữa.Tôi quý anh thật đấy. Anh là một người bạn dễ thương, lúc nào cũng muốn tôi cười. Ở cạnh anh quả là thoải mái và dễ chịu.Thế nên khi anh ngỏ lời, tôi đáp rằng hãy cho tôi một thời gian để suy nghĩ vì dường như tình cảm của tôi chỉ là một điều gì đó mơ hồ, lơ lửng giữa tình bạn và tình yêu. Anh đồng ý, không chỉ một, mà hai, ba khoảng lặng thì anh cũng chờ.
3. Tôi suy nghĩ, suy nghĩ nhiều lắm và tôi chợt thấy câu trả lời của mình không ổn chút nào. Anh yêu tôi nhiều hơn tôi tưởng. Và nếu đem so sánh những cảm xúc của anh với tôi thì nó chẳng là gì cả.Tôi không phủ nhận mình quý mến anh, nhưng sự xao động đó chỉ tồn tại ở những khoảnh khắc nhất định và giới hạn ở một mức độ nào đó mà thôi. Không ai biết được liệu ngày mai tình cảm đó có phát triển thêm một bước nào không? Rõ ràng thật không công bằng nếu bắt anh chờ, chờ một điều mà chính tôi cũng không dám chắc. Và nếu chờ thì phải mất bao lâu? Bài toán này tôi chẳng có đáp án.
4. Rồi tôi quyết định nói thẳng với anh rằng thôi đừng lãng phí thời gian nữa. Dù tôi đã cố gắng hết sức chân thành và dịu dàng cũng không sao tránh khỏi khiến anh buồn. Anh tôn trọng quyết định đó và nói chúng tôi mãi là bạn thân, nhưng anh vẫn yêu tôi như trước. Đó là quyền tự do cá nhân của anh. Và quả thật, chúng tôi vẫn trò chuyện vui vẻ như những người bạn thật sự. Nhưng anh có biết, đôi khi một nỗi buồn nhè nhẹ len lỏi trong trái tim tôi, một sự day dứt khiến tôi áy náy mãi không thôi.
5. Tôi không biết tình cảm cần đạt đến bao nhiêu thì mới đủ để gọi là tình yêu đúng theo nghĩa của nó. Bây giờ chỉ có bài hát Sometimes when we touch là hợp với tâm trạng của tôi nhất.
...Sometimes when we touch The honesty’s too much….
…At times I’d like to break through And hold you endlessly…
Tôi biết có những lúc nếu anh cầm tay tôi chắc hẳn tôi sẽ không phản đối.Tôi biết có những lúc lòng tôi ngập tràn niềm vui và hạnh phúc khi ở bên anh.Nhưng rồi
…At times I think we’re drifters Still searching for a friend A brother or a sister And then the passion flares again…
Tôi đặc biệt thích động từ “flare” trong câu này. Cảm xúc của tôi là có thật, tuy nhiên nó giống như pháo hoa, đẹp rực rỡ nhưng chỉ “flare” trong giây phút rồi lụi tàn. Hoặc có thể ví nó như những con sóng biển. Dữ dội và ồn ào nhưng thật ra một số đó chẳng kịp đến bờ đã vỡ tan mất rồi.
Và tốt nhất là câu chuyện này nên kết thúc ở đây.Tôi xin lỗi anh vậy.
You ask me if I love you And I choke on my reply I’d rather hurt you honestly Than mislead you with a lie
6. Một người bạn thân khi biết chuyện đã gửi cho tôi câu ngạn ngữ của người Trung Quốc thế này “Tình yêu rất khó đến hoặc chỉ đến vài lần trong đời, nên cần trân trọng nó”. Bạn cũng nói thêm chắc khó tìm trên đời này một người yêu mình thật lòng như vậy.Tôi hiểu chứ. Nhưng tôi nghĩ rằng tình yêu như một ván bài, hoặc thua hoặc thắng chứ không bao giờ có hoà. Có thể về sau sẽ không có ai tốt với tôi như anh nhưng tôi sẽ không nuối tiếc vì đó là sự lựa chọn của tôi. Chính tôi đã không đủ bản lĩnh để giải thoát mình khỏi những câu hỏi, những lo sợ vu vơ để bước chung một con đường với anh.
nhacvietplus |