Mất em rồi.
Tác giả: KhongDaiThach
Chẳng còn gì,
Tôi chẳng còn gì nữa,
Một nửa em đi,
Tôi mất đi một nửa.
Có phải chăng tình yêu tôi bé nhỏ,
Một kẻ dại khờ,
Không ngăn nổi bước chân em.
Chẳng còn gì,
Tôi chẳng còn gì nữa,
Một nửa em đi,
Tôi mất đi một nửa.
Có phải chăng tình yêu tôi bé nhỏ,
Một kẻ dại khờ,
Không ngăn nổi bước chân em.
Tôi trở về với bóng tối hằng đêm,
Mà tuổi trẻ,
Hai mươi năm tôi vẫn thế.
Đâu cứ phải chia tay
Mới biết là đau khổ.
Xương rồng tím ngoài kia,
Hoa vẫn nở,
Nghiêng về phía mặt trời.
Ấy là lúc,
Tôi lặng ngắm một người.
Bước vội đi,
Trong dòng đời vội vã.
Biết nói chi đây,
Thứ tình yêu…
Đã chia làm hai ngả,
Hai ngả hai người,
Có bao giờ gặp lại nhau?.
Tôi lặng lẽ…
Chìm trong những cơn đau,
Kể từ đây….
Tôi là người….
Cô đơn trong những người cô đơn nhất.
Dù ở nơi đâu,
Dù ở nơi đâu,
Tôi thầm mong em biết,
Tôi vẫn yêu em,
Yêu nhất cuộc đời này.
Tôi cầu Chúa…
Cho em những điều may,
Tôi cầu thêm…
Cho em những ngày hạnh phúc.
Cầu cho em,
Được ở bên người,
Mà em yêu thương nhất,
Tôi nguyện cầu cho em……cho em.
( 23/ 5/ 2013).
Đã được xem 2666 lần
Sưu tầm bởi: khongdaithach
Cập nhật ngày 23/05/2013
CẢM NHẬN |
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này! |
|
|