Anh! Có lẽ tôi chỉ có thể gọi như vậy. Tôi không gọi anh bằng những cái tên khác yêu thương hơn. Cũng đã có lần tôi cố gắng nghĩ cho anh một cái tên giống như anh đã gọi tôi là Nhím vậy nhưng tôi đã không làm được.
- Sao anh lại gọi em là Nhím?
- Vì nó dễ thương
- Cái con vật toàn gai xấu xí mà anh nói là dễ thương sao?
- Uh. Nó nhiều gai để bảo vệ mình. Khi lần đầu tiên nhìn thấy ít người có thiện cảm với nó vì nó rất khó gần. Nhưng khi tiếp xúc với nó thì sẽ bị cuốn hút liền ah!
- Em không tin
- Sao em không tin những gì anh nói nhỉ ?
- Vì..vì nó khó tin chứ sao
- Chứ không phải tại em bướng bỉnh không chịu nghe lời anh ah?
- Ai bảo em bướng đâu ...chỉ có anh nói em vậy thôi
- Uh thì em là Nhím của anh mà
- Nhím nào của anh..........?
- Nhím ah! Anh...anh muốn nói là anh ...anh yêu em nhiều lắm em biết không?
- ........! Anh đừng yêu em (em có một người trong tim rồi và không thể quên người ấy). Anh hãy coi em là một người em gái thôi anh nhé!
- Em gái ư? Anh không muốn như thế
..........................
- Anh sắp bay rồi em ah. 13h30 anh sẽ đi
- ???........
- Em sao thế? Không muốn nói gì với anh ah?
- ................
- Em khóc đấy ah? Ôi Nhím mà lại khóc nhè ah?
- Ai khóc.....chứ? Anh đang ở đâu?
- Anh ở Công ty đang chuẩn bị hành lý chờ mọi người lát nữa anh ra sân bay luôn
- Em.............ah có ai đi cùng anh không?
- Có H đang ở đây. Thôi anh đi đây. Em ở nhà giữ gìn sức khoẻ nhé! Chúc em luôn vui vẻ và thành công........
- Vâng............anh đi nhé...
9h20'.........
- Anh ah! E chúc anh luôn bình an và gấp nhiều may mắn nhé. Anh phải sống tốt đấy
- Nhím vẫn chỉ là nhím thôi. Sao vừa nãy anh gọi thì không nói mà lại nhắn tin như vậy? Nhím đúng là....
-( em xin lỗi! xin lỗi anh nhiều lắm. Đáng ra em phải ra sân bây tiễn anh nhưng em không làm thế. Vì em không muốn anh nhìn thấy em khóc. Trong mắt anh em luôn là N bướng bỉnh mà. Em muốn anh quên em đi, em vô tình lạnh lùng với anh cũng chỉ mong anh sớm quên em thôi..........)
13h. Anh ấy sắp bay rồi. Mình tệ thật.......
...........
- Nhím ah! Đã rất lâu rồi anh không nhắn tin cho em. Giọng nói và bóng dáng em anh không thể nào quên được. Anh chúc em luôn vui vẻ và hạnh phúc nhé! (20-10)
- Nếu em xóa bỏ được tất cả thì xoá cả cuộc đời anh đi. Đã từ lâu anh không sống cho a rồi mà. Em có giận hay làm gì cũng đừng có buồn. Mai phải sống tốt đấy. (19-01)
- Nhím có giận anh không? N cho a xin lỗi nhé. Anh Ko nên trách N như thế. Anh thật ích kỷ chỉ nghĩ cho mình. Anh ko thể giận em được N ah! Anh yêu N nhiều lắm.(16-3)
- Anh thật có lỗi. Cho dù anh có ngồi xuốt ngoài này thì em cũng không nghe máy đâu. Anh không xứng đáng với em N ah. Con người anh quá nhỏ bé để làm chỗ dựa cho em lúc em cần. Đôi tay anh không đủ ấm để làm ấm trái tim em khi trời giá rét. Con đường anh đi quá nhỏ em ah. Anh biết mình nên làm gì. (20-3)
( Nó ghét anh vì cái tôi của anh quá cao. Nó cũng chỉ là một đứa con gái bình thường. Nó cũng biết buồn, biết vui, biết giận hờn. Nó đã khóc rất nhiều. Nó đã cố gắng để yêu anh nhưng anh đã vô tình làm mất nó. Anh đã làm nó giận, nó không thể tha thứ cho anh vì lúc đó anh quá ích kỷ. Anh có biết lúc đó nó phải chịu áp lực như thế nào không. Nó đã nói với anh là nó không ngủ được 2 tuần nay rồi. Anh không ở bên nó, nó cũng không bao giờ trách anh cả. Vậy mà anh trách nó vô tâm. Nó xin lỗi và hứa sẽ sửa nhưng anh vẫn nói những lời như thế. Nó thật sự đau lòng. Nó quyết định xa anh. Nó biết làm như thế là quá nhẫn tâm với anh nhưng trái tim nó không còn cảm giác gì nữa rồi. Nó thấy mệt moỉ. Nó lại đóng cửa trái tim mình. Nhưng điều nó sợ nhất là làm anh buồn. Nó cầu mong anh luôn vui vẻ, luôn bình an và hạnh phúc...! Nó lại trở về vị trí của nó - là em gái thôi anh nhé!)