Ngày cha ra đi con còn là đứa bé
Lúc tiễn cha mẹ khóc khóc thật nhiều
Bóng hoàng hôn phủ con ngõ liêu xiêu
Lá xoan rụng,gió thổi bay xào xạc
Hai năm trôi qua bây giờ con đã khác
Con là nữ sinh trong bộ áo trắng dài
Đó là ngày cha mong chờ,đợi mãi
Nhưng đến giờ cha chưa thấy mặt con
Cha ơi hạnh phúc liệu có còn?
Khi một ngày cha trở về với con
Ôm mẹ trong taycha baỏ:anh xin lỗi
Chúng mình làm lại từ đầu,đuợc không em"?
Cha ơi hạnh phúc bao lâu con uớc thèm
Có đến không hay con phải đợi maĩ?
Nhớ ngày xưa trên cánh đồng gò bãi
Cha cùng con chơi đánh đáo thả diều
Ôi !đẹp làm sao những buổi chiều
Cha đưa con về bóng trải dài trên bãi
Có một câu con cứ hỏi cha mãi
Cha ơi!cha yêu mẹ không cha?
Rối cuộc đời lắm bão táp phong ba
Cha ra đi bỏ mẹ con vất vả
Cuộc sống hiện đaị,bon chen,hối hả
Hình bóng cha nhoà trong kí ức con...
Cha có biết mẹ đợi trong mỏi mòn
Những đêm khuya mẹ một mình lặng khóc
Hai năm trôi qua cuốn lịch dần đuợc bóc
Chỉ còn mấy ngaỳ,mấy ngày nữa,mẹ ơi
Nhưng hỡi ôi hạnh phúc thật xa vời
Chưa kịp trở về cha đã đành đi mãi
Cất buớc đi không bao giờ trở lại
Để mẹ và con hụt hẫng,bơ vơ...
Giờ chỉ có thể gặp cha trong những giấc mơ
Để khi tỉnh dậy con khóc oà nức nở
Chạy khắp các phòng dáo dác tìm cha
Rồi chợt nhận ra:cha đã đành đi maĩ...
Từ ngày mất cha lòng con thật trống trải
Cha là hạt bụi bay mãi khắp phuơng trời
Nhưng con biết,nhưng con biết,cha ơi
Dù ở nơi đâu cha cũng mong con hạnh phúc...