Lần thứ mười đi xem mặt, sao Cẩm Linh chán ghét cái trò cứ lặp đi lặp lại nhiều lần đến thế. Uể oải thức dậy sau tiếng dục giã của mẹ, Cẩm Linh bước ra khỏi chăn ấm mà mồm vẫn cứ lẩm bẩm. Chẳng dám từ chối sự sắp đặt của mẹ, đúng hơn là Cẩm Linh không còn đường rút lui khi cứ hết lần này lại đến lần khác nữa nói bận việc.
Lóc cóc những bóng dáng xa lạ trong mưa. Mắt ướt, môi khô. Và dõi theo nhạt nhoà để kiếm tìm điều gì quen thuộc lắm mà chẳng bao giờ tìm nổi một lần nữa giữa vô vàn thứ đã đi qua!
Nhà bên này đối diện với nhà bên kia, nếu đo bằng khoảng cách toán học thì chỉ cách nhau 10 mét, nếu đo bằng thời gian thì cách nhau nửa giờ. Nửa giờ để em mở cửa bước xuống cầu thang trước, sau đó thì anh lại bước theo.