(¨`•.•´¨)Ầm Ầm...bụpbụp...chát chát...á á...híc híc...chết nè dám chọc Thiếu Gia ta hả Hì hì...^_^ Tí chết đúng là đàn bà(¨`•.•´¨)
(¨`•.•´¨)====(¨`•.•´¨)=====(¨`•.•´¨)
(¨`•.•´¨)Đời con gái như loài hoa trắng(¨`•.•´¨)
(¨`•.•´¨)Khách qua đường có thể ngắm xem(¨`•.•´¨)
(¨`•.•´¨)Có ngắm xin đừng dang tay hái(¨`•.•´¨)
(¨`•.•´¨)Để hoa tàn tội lắm người ơi ^_^__(¨`•.•´¨)__^_^
Cái nắng nóng chói chang của buổi trưa hôm đặt chân đến TPHCM làm tôi hoa mắt. Tôi như thấy mồ hôi rịn trên da, ướt cả từng sợi tóc. Nóng bốc lên từ đường nhựa, trong đông đúc xe cộ. Cô em họ người Vũng Tàu đang là sinh viên ở TP chở tôi từ sân bay về nơi em đang trọ. Đó quả thực là một khu trọ tồi tàn, từng phòng san sát nhau với tường gạch, mái tôn càng thêm nóng bức.
Hồi trước, tớ từng đọc 1 câu chuyện về: sống nhanh và sống chậm. Người ta bảo rằng: Cuộc sống này như vòng tròn biết lăn ấy. Nếu vòng tròn cứ lăn và lăn, thật nhanh! Nó sẽ bỏ qua, ko kịp nhìn thấy biết bao điều thú vị trên con đường nó đang lăn. Bạn sẽ làm gì nếu là vòng tròn ấy?