(¨`•.•´¨)Ầm Ầm...bụpbụp...chát chát...á á...híc híc...chết nè dám chọc Thiếu Gia ta hả Hì hì...^_^ Tí chết đúng là đàn bà(¨`•.•´¨)
(¨`•.•´¨)====(¨`•.•´¨)=====(¨`•.•´¨)
(¨`•.•´¨)Đời con gái như loài hoa trắng(¨`•.•´¨)
(¨`•.•´¨)Khách qua đường có thể ngắm xem(¨`•.•´¨)
(¨`•.•´¨)Có ngắm xin đừng dang tay hái(¨`•.•´¨)
(¨`•.•´¨)Để hoa tàn tội lắm người ơi ^_^__(¨`•.•´¨)__^_^
Cha tôi là một fan hâm mộ bóng chày cuồng nhiệt. Rất nhiều thứ 7 đã trôi đi trong tiếng hò reo phấn khích của tôi và cha cổ vũ cho đội bóng mà chúng tôi yêu mến. Bất cứ khi nào có thể, cha đều đưa tôi ra công viên xem đội bóng nhí trong vùng luyện tập.
Em thân mến, Vậy là đã 3 ngày chúng ta không liên lạc với nhau, dù cách nhau chỉ một cú click. Em giận anh, anh giận em hay tại khoảng cách giữa chúng ta đã không thể rút ngắn hơn nữa.
“Tại sao chúng em lại phải học tất cả những điều chán ngấy này? - Đó là lời phàn nàn của học trò mà tôi thường xuyên nghe suốt cuộc đời giảng dạy của mình”. Một người thầy đã kể như thế, rằng ông thường trả lời học trò bằng câu chuyện huyền thoại về những viên sỏi biến thành kim cương.
Chuyện kể rằng, có chàng võ sĩ quyền anh cứ suốt ngày lải nhải với vợ: quyền anh thế này, quyền anh thế kia. Cô vợ bực quá "tặng" cho một bạt tai và gắt: "Rốt cuộc thì quyền anh hơn hay quyền em hơn?". Chàng võ sĩ lí nhí: "Thì quyền em hơn".