Tình yêu tôi dành cho em đã từ lâu lắm, từ ngày em còn bên người ấy và vô tình với tôi. Tôi an ủi mình: "Yêu người là mong cho người hạnh phúc!". Thật vô duyên khi phải thú nhận rằng tôi đã vui sướng đến phát điên khi người đó ra đi, để lại mình em run rẩy trong chiều giá lạnh. Bởi vì, có thể lắm - em là của riêng tôi, mình tôi thôi...