Nỗi buồn xâm chiếm..! Tình yêu 4năm, chia tay rồi, ko hết nhớ nhau quay lai rồi, bây giờ thế naò..?buồn không, thay đổi gì, yêu đuơng gì, hay chỉ là những đứa trẻ chạy theo tình yêu, để rồi xanh xao, nhạt nheõ, gieo bao nhiêu nỗi buồn vào lòng nhau...để rồi chia tay..ko hợp nhau nữa, chia tay la điều tất yếu..tốt đẹp.Giải thoát cho nhau..!nhưng thoát gì nhỉ..?ai mà biết được...thấy tiêng Việt có từ Giải Thoát mà, nói cho đúng hoàn cảnh thôi,.ko biết trên má em giờ đây có còn những hạt mưa mặn mùi muối nữa ko em nhỉ..?
|
|
|
|
|
Em đã khác xưa Bài thơ nè viết cách đây gần 4 năm rồi, khi mình chỉ là 1 cô học sinh lớp 12, có quá nhiều căng thẳng khi ôn thi, mình đã quyết định thay đổi bản thân để cảm thấy bớt nặng nề và mình chợt nghĩ, nếu người ta yêu tự nhiên thay đổi thì sẽ thế nào nhỉ???
|
Em về nhé em Chiều chiềm em tựa lan can Gió đưa câu hát bay sang bên này Mỏng như tơ vấn vương bay Tôi nghe tiếng hát mang đầy tâm tư
|
Có thể cho anh ôm em một lần được không? Cô sững sờ một hồi, lập tức hiểu ra điều anh muốn nói, cổ họng ngẹn lại,trước mắt cô là một trường sương khói. Năm thứ 3 đại học, trong một chuyến đi chơi cô bị tai nạn giao thông, xương cột sống bị gãy, vẫn âm ỷ đau cho đến lúc tốt nghiệp. Cô đến giờ vẫn nghĩ rằng anh không hay biết chuyện đó.
Ngày thứ hai, anh bay đi Mỹ. Cô đứng trên sân thượng nhìn chiếc máy bay bay qua, trước mắt là cái gì đó mơ hồ ...
|
|
|
|