Nàng đến văn phòng với cặp kính cận thời trang, khác hẳn mọi ngày vẫn yểu điệu kẻ mắt cầu kỳ. Chiếc kính đem đến cho nàng vẻ khó gần, làm từ sáng mấy nhân viên dưới quyền khép nép, nâng tập chứng từ xin duyệt lên rồi lại đặt xuống, chờ đợi…
Ngủ, đơn giản quá sao em không làm được Thức, đâu có gì ghê gớm mà em sợ cảm giác này Nghe nhạc, thư giãn thôi sao càng nghe càng nặng Tự hỏi không biết thiên đường, ở đó có gì không.