Em nhớ ngày đầu quen anh là vào mùa lễ Giáng sinh. Noel đêm ấy nhằm ngày trăng sáng. Hữu duyên mình gặp nhau ở thánh đường duy nhất trong vùng và đứng cạnh nhau giữa trăm ngàn người đi lễ.
Cho đến bây giờ đã ba năm trôi qua rồi mà chị vẫn không giận, không trách gì người ấy. Chỉ thoáng buồn.
Một nỗi buồn ngọt dịu như lần nào đó đi giữa đồng bưng đưa hạt lúa còn ngậm sữa lên cắn chắt cho cái hương vị làm đòng của nó cứ đọng lại mãi trong miệng. Nhưng chị nhớ. Nhớ như câu chuyện lạ lùng không thể hiểu được ấy mới chỉ xảy ra ngày hôm qua, hôm nay...