Chiều nay, em lang thang dưới hàng xoan. Đâu đây hơi thu đã luồn trong gió. Từng ngọn gió thu tiễn lá vàng về với cội. Những mầm sống khẽ cự mình trên thân cây …
Đã có lần tôi tự hỏi yêu bao lâu là đủ, yêu sao để không quá nhiều đến chán ngấy, cũng không quá ít để cảm thấy nhạt nhẽo, vô vị. Khoảng cách của trái tim không nhất thiết phải tỉ lệ thuận với thời gian. Nếu chỉ vì mỗi một nụ cười mà lại bằng lòng cưới nguyên cả một con người thì thật là dại dột.