»-(¯v::..Em yêu à..::v´¯)-» ::. ...Không biết bao nhiêu lần Anh nhìn lên bầu trời đầy sao kia để ước nguyện ......... Anh ước rằng chúng ta sẽ luôn mãi ở bên nhau ...... Anh ước rằng Anh sẽ mãi là người lau những giọt nước mắt lăn trên má của Em , sẽ luôn là người để Em chia sẻ niềm vui nỗi buồn ...... Và Em yêu ơi,điều ước quan trọng nhất là gì Em có biết ? " Anh ước rằng Em sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian để Anh được là người hạnh phúc thứ hai sau Em !" ...... Em ơi ! ..... Giá như những lúc ngồi cùng Em thời gian cứ kéo dài mãi. Giá như Anh có thể bước vào tâm hồn Em . Giá như Em có thể ghi nhớ một cách rõ ràng hình ảnh Anh trong tâm trí. Giá như Em có thể mơ về Anh hằng đêm . Giá như Anh biết Em nghĩ gì về Anh ... Giá như mà có Em ở đây !
“… Bốn trăm tám mươi tư, bốn trăm tám mươi lăm... ” Ấy là con số kết thúc. Tôi lại bắt đầu khóc, với một con búp bê trong tay tôi. Tôi ôm nó thật chặt, rồi bất ngờ… - “Anh yêu em, anh yêu em!”
Mùa đông năm ấy đặc biệt giá lạnh, cả thành phố chìm trong biển mưa phùn. Trong màn không khí mờ mịt, không ánh mặt trời, thường có một nỗi buồn tiếc mơ hồ xâm chiếm trong lòng những người khách bộ hành đi dưới những hàng cây khẳng khiu dọc phố.