Mai anh đi rồi em có buồn không hở Có nhìn trăng mà len lén tiếng thở dài Ðếm canh dài thao thức chuyện nhớ thương ai Ôm gối chiếc cô đơn ôn về kỹ niệm
Em, không đẹp nhưng không ít chàng theo đuổi, tốt nghiệp đại học với tấm bằng ưu và có một công việc ổn định. Anh, một thằng đàn ông chẳng có việc làm, suốt ngày lêu lổng và chỉ biết tiêu tiền, và anh chẳng có gì là ấn tượng, mà theo bạn em thì anh quá xấu và chẳng xứng với em.
Thủa nhỏ, tôi được dậy rằng phải sống trung thực, không dối trá với bản thân mình và tất cả mọi người vì đó là con đường sáng duy nhất của kiếp người. Khi đó, tôi chưa hiểu thực sự thế nào là trung thực, thế nào là dối trá mà chỉ biết rằng những hành động nào của tôi làm vừa lòng người lớn, được khen là ngoan ngoãn thì đấy là những hành động trung thực. Nhưng đến một hôm, tôi đã biết "sự thật" trong những lời khen ấy.