Là con gái, dù có hơi xấu xí, tôi cũng có khát vọng và ước mơ - ước mơ của tôi rất khiêm nhường: được làm vợ, làm mẹ, vậy thôi. Nhưng cái ước mơ nho nhỏ ấy hình như đã vĩnh viễn khép lại khi tuổi tôi thập thò con số ba mươi - cái tuổi mà ngày xưa các cụ bà đã từng ca cẩm "gái ba mươi tuổi đã toan về già".
Bạn sẽ làm gì khi có một ngày thức dậy thấy bên mình không còn gì nữa cả. Tiền trong túi không còn, việc làm không có, người yêu chia tay, bạn bè, gia đình ở xa...Cuộc sống coi như mất hết ý nghĩa.